“Vợ à, buổi tối sẽ nói lại tỉ mỉ cho em. Hiện tại đi nấu cơm trước, tất cả mọi người đều đói bụng rồi. Lăng Vệ Gia quyết định buổi tối khi mọi người cùng ở một chỗ sẽ nói.
“Được, em còn đang nấu cơm. Trần Bội Dung vội vàng đi nấu cơm, Lăng Vệ Gia thu dọn đồ đạc mang về nhà rồi cũng đi hỗ trợ nấu cơm.
Buổi tối ăn xong cơm, mấy người đi thành phố Côn nói về những gì đã xảy ra ở thành phố Côn cho người ở nhà là Trịnh Lệ Phương, Lý Hồng Anh, Lý Hồng Mai và Trần Bội Dung nghe.
Nói đến lúc tới cửa hàng ngọc, Lăng Vệ Gia đưa ngọc phỉ thúy màu hồng của Lăng Đường, ngọc phỉ thúy pha lê tím của Lăng Liễn đưa cho Lý Hồng Mai, ngọc phỉ thúy xanh ly táo của Lăng Phách đưa cho Lý Hồng Anh. Hơn nữa còn nói cho bọn họ biết giá trị mấy viên ngọc này là bao nhiêu tiền.
Lý Hồng Mai và Lý Hồng Anh hoảng sợ, hai người họ ở nhà làm việc vất vả muốn chết mà thoáng cái con trai lại mang tới cho mình của cải kếch xù. Tay của Lý Hồng Mai run lên, vốn bởi vì chồng là quân nhân nên không có nguồn thu thêm, tiền của hai vợ chồng ở dưới đệm trong nhà bốn gian hiện tại, một khối ngọc pha lê của Lăng Liễn trị giá năm trăm ngàn tệ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây