Dọc đường đi bác Ngô thấy hơi xấu hổ, cảm thấy trưởng thôn của mình đã lừa dối Lăng Vệ Gia.
"Bác Ngô, bác đừng lo lắng, cháu mang trà đi Quảng Châu bán bớt để kiếm tiền." Lăng Vệ Gia cảm thấy bác Ngô quá thành thật, chắc hẳn ông lão rất dễ bị bắt nạt.
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt rồi. Bác Ngô xoa xoa hai bàn tay nhăn nheo của mình.
Lúc Lăng Vệ Gia chuẩn bị khởi động xe rời đi, bác Ngô mang một lọ lá trà từ trong nhà ra, ném nó cho Lăng Vệ Gia qua cửa sổ xe. Lăng Vệ Gia mỉm cười nhận lấy, nếu không nhận thì ông lão sẽ thấy không thoải mái.
Lăng Vệ Gia tiếp tục lái xe về phía trước, ở thành phố Thương không chỉ có một loại lá trà mà còn có những loại khác nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây