Trịnh Lệ Phương đứng dậy giúp Lăng Vệ Quốc bỏ hành lý xuống, sau đó hỏi: “Sao về giờ này, ông ăn cơm chưa?
“Trời gần tối chúng tôi mới tới huyện, tôi lại không muốn ở lại huyện một đêm cho nên mò mẫm trở về. Lăng Vệ Quốc giải thích với Trịnh Lệ Phương.
“Mọi người đang ăn tôm sao? Lấy nước đó nấu cho tôi ít mì là được rồi.
“Được, mẹ nấu cho. Trần Tú Uyển nhìn thấy quầng thâm dưới mắt Lăng Vệ Quốc, đau lòng nói.
“Bà nội, cháu cũng muốn, tôm hùm trộn với mì ngon. Lăng Đường trùm ăn vặt nhìn thấy ăn ngon sẽ không buông tha.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây