“Đúng vậy, trước năm ngày đó bệnh nhân không chỉ bị phù nề mà bị cơn đau đầu hoành hành. Chúng tôi có mời một bác sĩ Đông y đến điều dưỡng. Viện trưởng tự hào nói với Lý Hoành Chí.
“Ồ? Có thể cho tôi gặp bác sĩ Đông y ấy một chút không? Lý Hoành Chí không tin, ở bệnh viện số một Bắc Kinh những bệnh nhân tình hình giống thế cần phải điều dưỡng ít nhất nửa tháng mới điều dưỡng đến tình trạng như thế này. Ở thành phố Lý còn có bác sĩ tài giỏi hơn sao?
“Bác sĩ Lý, anh đợi ở đây nhé. Tôi mời người ta đến. Viện trưởng nói với Lý Hoành Chí với ý sâu xa.
Lý Hoành Chí không hiểu ánh mắt sâu xa ấy của viện trưởng, cho đến khi viện trưởng đưa Lăng Nguyệt vào phòng bệnh.
“Viện trưởng, ông đang đùa sao? Đây chỉ là một cô bé. Mấy năm qua Lý Hoàng Chí không gặp Lăng Nguyệt, vì vậy không nhận ra cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây