Vì trong lòng họ, An Ôn Nhã chỉ là An Ôn Nhã, là chị em, bạn bè, là người thân không thể thiếu của họ, không liên quan gì đến gia thế.
Bây giờ, đột nhiên nghe nói căn nhà mà An Ôn Nhã chuẩn bị chỉ cách trường Đại học Bắc Kinh mười phút đi bộ, họ bỗng dưng cảm thấy... không chân thực cho lắm.
Đó là Bắc Kinh đấy, cô nhóc này không chỉ có nhà ở Bắc Kinh, mà còn là một căn tứ hợp viện hai gian nữa chứ.
“Viên Viên, cậu có cảm thấy gì không?” Lý Hồng Yến cười nói, hai tay ôm ngực, làm ra vẻ mặt nịnh nọt, giống hệt một cô gái sắp vào cung tuyển phi.
“Có!” Ngũ Viên Viên giơ tay vuốt mái tóc dài bên tai, nâng ngón tay trỏ lên, nói với giọng điệu yểu điệu: “Tự dưng mình có cảm giác như là một người đắc đạo, cả nhà lên trời vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây