Cuối tháng hai là thời gian nhập học của các trường đại học. Vì phải lên Bắc Kinh chuẩn bị trước nên An Ôn Nhã và mọi người quyết định xuất phát sớm hơn nửa tháng. Như vậy, mọi người trong gia đình cũng có thời gian làm quen với môi trường mới.
Tuy rằng trước đây nhà họ Hoắc sống ở Bắc Kinh, nhưng dù sao cũng đã rời đi mười mấy năm rồi. Hơn nữa Lý Hồng Yến và Ngũ Viên Viên chưa từng đến Bắc Kinh bao giờ.
An Ôn Nhã sở hữu không ít bất động sản. Lúc cô mới sinh ra, ông ngoại và bà ngoại đã mua cho cô hai căn nhà. Sau đó, tuy rằng nhà họ Tiền gặp chuyện nhưng những căn nhà đó đã được sang tên cho cô từ trước, hơn nữa cô lại là người của nhà họ An, đương nhiên không ai dám đụng đến. Năm cô mười ba tuổi, bà nội và bác cả lại cho cô thêm hai căn tứ hợp viện. Không chỉ như vậy, bố mẹ cô cũng chia cho cô hai căn nhà của họ.
Người nhà họ An đời nào cũng có một sở thích chung đó là thích mua nhà, vàng và các loại trang sức. Họ không hề có suy nghĩ trọng nam khinh nữ hay trọng nữ khinh nam, đồ đạc của con cả thì các em đều có. Vì con cháu đông nên khi mua đồ, người lớn trong nhà đều mua rất nhiều, tránh cho việc sau này các con lớn lên không đủ chia.
Truyền thống này được truyền đến thế hệ của bố mẹ An Ôn Nhã và ông bà nội của cô. Thế hệ này không chỉ thừa kế tài sản của thế hệ trước mà còn rất thích mua sắm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây