Viên Tú trợn tròn mắt, kinh ngạc nhìn con trai lớn, theo bản năng bà ấy gọi con dâu bằng cách xưng hô mà bà ấy vẫn dùng khi nói chuyện với đứa con trai nhỏ bé, dễ thương mười mấy năm trước.
“Tiểu Nữu Nữu lại mang thai nữa à?”
“Vâng ạ!” Hoắc Xuyên Hiền bình tĩnh gật đầu, nhưng vẻ mặt vui mừng và tự hào thì không giấu được: “Lúc đầu, con không định sinh thêm nữa, nhưng đây cũng là chuyện vui. Mấy hôm trước, con đã mời một lão lương y đến khám, ông ấy nói Nhã Nhã có khả năng sinh đôi. Hơn nữa, lần này ốm nghén nặng hơn lần trước nhiều khiến Xuyên Lương và mấy đứa lo lắng không yên, luôn muốn túc trực bên cạnh chị dâu.”
Tuy nhiên, niềm tự hào chưa được ba giây...
Hoắc Xuyên Hiền phát hiện ra, mẹ anh vừa nãy còn nhìn anh với ánh mắt yêu thương, như thể muốn bù đắp cho anh tất cả những thiệt thòi mười mấy năm qua.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây