Không nói đến chuyện khác, chỉ riêng việc mấy người đột nhiên xông vào kia cũng đủ chứng minh mấy cô gái trẻ ăn mặc giản dị này đều không phải người thường, ít nhất hai người mà anh vừa đỡ chắc chắn có lai lịch không tầm thường. Anh còn đang thầm may mắn vì vừa rồi đã kịp thời ra tay tương trợ, nếu không lỡ xảy ra chuyện gì, có khi cả phòng thi hôm nay khỏi thi luôn.
Thật là hú hồn hú vía.
Nhìn vẻ mặt thở phào nhẹ nhõm của chàng trai trẻ, nhất là đôi mắt ngay thẳng, chất phác kia, không hề vì sự đặc biệt của bọn họ mà có gì khác thường, An Ôn Nhã lại càng thêm phần thưởng thức.
Tuy nhiên, ơn huệ đã nhận thì vẫn nên cảm ơn đàng hoàng.
An Ôn Nhã đứng dậy, gật đầu với chàng trai trẻ: “Tôi họ An, tên An Ôn Nhã, đây là Lý Hồng Yến, chồng cô ấy họ Hứa, tên Hứa Thông, là anh trai tôi. Hôm nay may nhờ có cậu giúp đỡ, chị dâu tôi đang mang thai, lỡ ngã thì hậu quả thật khó lường. Coi như hôm nay anh em chúng tôi nợ cậu một mạng, sau này chỉ cần không phải chuyện xấu xa, trái đạo lý, có lỗi với đất nước và nhân dân, cậu cứ mở lời, chúng tôi nhất định sẽ giúp.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây