Lâm Chí Phàm bị ngã đến mức lưng đau nhức, lúc này cũng không rảnh rỗi tính sổ với tên nhà quê thô lỗ kia, vội vàng bò dậy, luống cuống nhìn An Ôn Nhã giải thích: “Ôn Nhã, em hiểu lầm rồi, Phùng Văn Lệ chỉ là em gái hàng xóm của anh, không phải là bạn gái của anh. Trong lòng anh có ai, chẳng lẽ em còn không biết sao? Em, sao em có thể hiểu lầm anh như vậy chứ?”
“Mẹ kiếp! Lâm Chí Phàm, đồ khốn nạn! Dám hủy hoại danh tiếng của bà, tôi...!”
An Ôn Nhã không nhịn được mà buông ra một tràng chửi tục.
Câu nói cuối cùng cùng với vẻ mặt si tình giả tạo của Lâm Chí Phàm suýt chút nữa khiến cô nôn hết cả cơm tối ra ngoài.
Cô xoay người nhét giỏ tre vào tay Hoắc Xuyên Hiền, đẩy anh ra sau, sau đó cầm lấy cây chổi lớn bên cạnh cửa hàng bách hóa, giơ cao lên, nhằm thẳng đầu Lâm Chí Phàm mà đánh tới tấp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây