“Chị, ở bên này.” An Ôn Nhã vừa từ dưới nước ngoi lên thì gọi An Ôn Nhu, người vẫn đang tìm kiếm xung quanh, sau đó vội vàng quay lại kiểm tra hai đứa trẻ đang tránh trên một cái sân thượng nhỏ.
“Các em đừng sợ, chị đến để cứu các em đây. Nói cho chị biết, các em có bị đau ở đâu không? Có bị thương không?” Trên sân thượng, nơi hai đứa trẻ đang ẩn náu, chỉ đủ chỗ cho chúng co ro lại giống như giá phơi đồ, vậy cho nên An Ôn Nhã chỉ có thể đứng ở cạnh để xem tình hình của các bé.
“Không, không có!” Cậu anh lớn hơn một chút ôm chặt đứa em trai, mặt đầy lo sợ nhưng vẫn có thể trả lời câu hỏi, chứng tỏ tinh thần của cậu bé vẫn còn tỉnh táo.
Điều này khiến An Ôn Nhã yên tâm phần nào.
Lúc này, An Ôn Nhu cũng bơi đến, vẻ mặt nghiêm trọng nói: “Chị đã kiểm tra xung quanh đây, không thấy ai khác.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây