An Ôn Nhu vốn định nổi giận, nhưng nhìn thấy Hoắc Xuyên Hiền như vậy, lửa giận trong lòng cũng dịu đi.
Cô ấy đã nghe em gái kể lại sự việc. Nếu là cô ấy, chắc chắn cũng sẽ không do dự mà nhảy ra để cứu người. Đó là bản năng từ bao đời nay của gia đình cô ấy, dường như đã khắc sâu vào tận xương tủy.
Thế nhưng, dù gì cô cũng là người thân, vẫn cảm thấy đau lòng và lo lắng, nên khó tránh khỏi có chút giận chó đánh mèo. Dù có giận chú mình, nhưng An Ôn Nhu cũng hiểu rằng ông còn đau lòng hơn cả mình. Là người được người lớn trong nhà chiều chuộng, đôi khi cô ấy cũng nhân cơ hội mà cậy sủng sinh kiêu với người lớn trong nhà một chút.
Lần này không trách được ông chú đáng thương thì đến lượt Hoắc Xuyên Hiền. An Ôn Nhu định nổi giận, nhưng nhìn thấy bộ dạng xót vợ như chính mình bị thương của em rể, tay cầm tay em mình run run lên vì thương, cô ấy nghĩ nếu lúc này mình mà giận chó đánh mèo thì chẳng xứng làm chị gái nữa, dù gì em rể cũng là người nhà.
Rồi sau đó…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây