Trên hành lang tầng ba khoa sinh sản của bệnh viện huyện Đông Bắc, An Ôn Nhã một tay vịn lan can, một tay ôm bụng, cô khó khăn đi về phía trước, đi hai bước lạ dừng lại nghỉ một chút, cũng không phải mệt mỏi mà vì đau đớn, cô đau đến mức đầu chảy đầy mồ hôi.
Vừa rồi bác sĩ còn nói chỉ mở không đến sáu ngón, cô nhất định phải gắng gượng đến mười ngón tay mới có thể giải phẫu sinh hai đứa trẻ lười biếng ra ngoài.
Lúc này, cửa phòng bệnh bên cạnh đột nhiên mở ra, Hoắc Hâm nhanh chóng đi đến bên cạnh An Ôn Nhã, đút trứng gà cho An Ôn Nhã ăn, bà Hoắc cũng đi theo ra, trong tay còn cầm một hộp cơm đựng cháo hạt kê.
“Bảo bảo, cháu ráng ăn một chút cháo, chúng ta tích chút sốc, nếu không một lát nữa vào sinh sẽ không có sức.” Bà Hoắc đứng bên cạnh, dỗ An Ôn Nhã sắc mặt trắng bệch như trẻ con.
“Bà nội.” An Ôn Nhã thở hổn hển một hơi, mỉm cười nhìn về phía bà cụ bên cạnh: “Cháu không sau, bà đừng lo lắng, cháu không đau lắm đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây