Ăn xong, cả hai mới thở phào nhẹ nhõm.
“Thật sự là quá sớm rồi. Hồi còn đi học tôi cũng chưa từng dậy sớm như vậy.”
Lý Hồng Yến uể oải tựa vào vai An Ôn Nhã.
Ăn hết một cái bánh bao to tướng, tuy bụng đã no nhưng phải bò dậy từ lúc trời còn chưa sáng, thật sự là quá tra tấn con người ta.
“Rồi sẽ quen thôi. Tối qua nghe chị Tô nói ngày mai đã bắt đầu đi làm rồi, cũng chỉ dậy muộn hơn hôm nay một chút thôi. Đến mùa thu hoạch thì còn phải dậy sớm hơn nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây