Phải biết rằng, gần đây bà cụ sắp được bồng chắt trai chắt gái nên càng thêm bất mãn với thằng cháu đích tôn mà trước đây bà vô cùng yêu quý.
“Đúng rồi, chúng ta đều đã lên huyện, thế đã dặn dò kỹ Xuyên Phương và Xuyên Lương chưa. Việc học của hai đứa trẻ không thể lo là được.” Bà Hoắc nói.
Bà nhíu mày, không muốn nhắc tới thằng cháu trai lớn khiến bà bực mình kia nữa, vừa gấp mấy bộ quần áo nhỏ vừa hỏi con gái.
“Mẹ yên tâm!” Hoắc Hâm cười, gật đầu rồi nói tiếp: “Bắt đầu từ ngày mai, hai anh em Xuyên Phương và Xuyên Lương học xong sẽ về thẳng nhà họ Ngũ. Tối đến, Xuyên Phương sẽ ngủ ở phòng của Viên Viên trước kia, còn Xuyên Lương sẽ ngủ ở phòng của Bảo Đống. Đêm nay, Bảo Đống sẽ đưa đồ dùng hàng ngày và quần áo qua trước. Trong khoảng thời gian này hai đứa trẻ sẽ ăn ở bên nhà họ Ngũ, anh Ngũ sẽ chăm sóc chúng.”
“Vậy là được rồi!” Bà cụ gật đầu, nói tiếp: “Đưa tiền cho Vi Dân, chắc chắn ông ta sẽ không nhận. Sau này nhớ bảo Thủ Tín đưa một ít lương thực và thịt đến đây, rồi mua thêm chút thịt đầu heo và tai heo. Chú Ngũ của các con thích ăn mấy món đó.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây