Trên đường đi, anh thấy Hứa Thông luôn quan tâm chăm sóc An Ôn Nhã và một nữ thanh niên trí thức khác, thậm chí còn nhường cả xe bò cho họ ngồi.
Chiều nay, sau khi xảy ra chuyện ở sân tập thể, Hứa Thông cũng là người chạy đi tìm đại đội trưởng đến giúp đỡ, hơn nữa thái độ rõ ràng là đứng về phía An Ôn Nhã và nữ thanh niên trí thức kia.
Ban đầu anh cũng chẳng có cảm giác gì, chỉ là hơi tức giận. Rõ ràng quan hệ tốt như vậy, một thằng đàn ông to xác tại sao lại có thể để một cô gái nhỏ như An Ôn Nhã tự mình ra ngoài vào ban đêm.
Lúc này nghe An Ôn Nhã giải thích, không hiểu sao trong lòng lại cảm thấy... khá vui.
“Ừm!” Anh khẽ đáp một tiếng, lại cúi đầu, mím môi sau đó nói tiếp: “Vậy, vậy sau này có chuyện gì thì cứ tìm tôi, đừng… đừng một mình ra ngoài nữa. Tôi ở phía sau bảo vệ em, sẽ không để người khác nhìn thấy đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây