“Lúc ở trên tàu hỏa cô đã muốn đánh tôi, cô còn chửi tôi, cô còn muốn hợp sức với người khác bắt nạt tôi và Ôn Nhã, vừa rồi cô còn muốn tráo đổi chiếu của chúng tôi, chúng tôi không chịu đổi, cô còn muốn đánh chúng tôi, cô còn muốn gọi Lâm Chí Phàm ra đánh chúng tôi, còn muốn đánh chết chúng tôi, hôm nay tôi liều mạng với cô, liều mạng với cô, Phùng Văn Lệ, tôi liều mạng với cô.”
“A a, con đê tiện, mày cút ra, cút ra.”
“Anh Chí Phàm, mau cứu em, cứu em.”
An Ôn Nhã thấy Lý Hồng Yến ngoài việc bị Phùng Văn Lệ cào loạn vài cái lên cánh tay và cổ thì không bị thương gì, hơn nữa không có chút vết thương nào thì không hợp lý, nên mới yên tâm lùi vài bước, quay đầu qua cửa sổ quan sát tình hình trong sân.
Tiếng của hai người không nhỏ, dù khu vực xung quanh nhà tập thể thanh niên trí thức không nhiều người nhưng cũng không phải là không có. Vừa rồi cô đã đi một vòng quan sát, thấy có hai nhà có người ở nhà không đi làm, chắc chắn có thể nghe thấy động tĩnh bên này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây