“Ha ha!” An Ôn Nhã bật cười, khẽ gật đầu. “Vậy có nghĩa là, ông đã thừa nhận rồi.”
An Ôn Nhã sau đó nhìn về phía người phụ nữ đang đỡ lấy Dư Hổ, ánh mắt lạnh lùng ngày càng sắc bén như dao: “Ông còn dẫn một người phụ nữ về, nghe nói còn sinh ra một đứa con ngoài giá thú, để cô tôi phải hầu hạ cho cả hai người đúng không?”
“Không chỉ vậy!” Hứa Thông nhìn người đàn ông trung niên đứng sau nhóm người nhà họ Dư với vẻ mặt lạnh lẽo: “Các người định dùng con gái lớn của cô tôi để đổi lấy bao nhiêu tiền cho người đàn ông này?”
“Các người nói gì vậy? Tôi, tôi chỉ đến thăm chơi, tôi không mua con gái nhà họ đâu.” Người đàn ông trung niên sợ đến run rẩy, vội vàng đẩy vài người chắn trước mặt và định đi ra ngoài.
Ông ta không giống như đám ngốc nhà Dư Hổ. Vì tường nhà họ Dư không cao, lúc nãy khi người nhà họ Dư đang giằng co với Hoắc Hâm, ông ta đã nhìn thấy rõ ràng từ bên kia tường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây