Con trai út của ông cụ, cũng chính là bà cô của An Ôn Nhã, từ nhỏ đã ra chiến trường, cuối cùng hy sinh vì đất nước nơi phương xa, đến lúc mất cũng không kịp nhìn mặt người thân lần cuối.
Trong những năm đói kém, ông cụ tìm đủ mọi cách để vận chuyển lương thực từ bên ngoài vào. Nhờ vậy, thôn nhà họ Hoắc là nơi có số người chết đói ít nhất.
Sau này, nhà họ Hoắc đã quyên góp tất cả những gì có thể. Dù đã cứu được mạng sống của gia đình người con trai lớn, nhưng họ vẫn bị chuyển đi xa, những người còn lại vẫn phải rời quê hương. Giờ đây, cháu gái họ lại bị một kẻ khốn nạn bắt nạt.
Thực ra, trong những năm tháng loạn lạc ấy, có rất nhiều gia đình giống như nhà họ Hoắc. Những người từng dùng tri thức và sức lực của mình để phục vụ đất nước và nhân dân đều bị cuốn vào cuộc bạo loạn, dẫn tới cảnh nhà tan cửa nát.
An Ôn Nhã không hiểu tại sao mọi thứ lại trở nên như vậy. Đôi khi cô cảm thấy những đóng góp của những người đó là không đáng, nhưng cô cũng hiểu rằng, vào thời điểm đó, họ đã sẵn lòng hy sinh tất cả, chỉ mong đất nước mình trở nên tốt đẹp và hùng mạnh hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây