An Ôn Nhã hít sâu vài hơi, dằn cơn giận xuống, quay lại vỗ nhẹ tay Tô Thúy Phương: “Chị yên tâm, em sẽ không hành động bồng bột đâu.”
Thấy An Ôn Nhã đã bình tĩnh lại, Tô Thúy Phương mới thở phào nhẹ nhõm. Cô thực sự lo lắng cô gái này sẽ hành động quá khích, làm ai đó mất mạng.
Ngay khi mới đến thôn, con nhóc hổ báo này đã dám đánh một phát vào đầu người khác. Tô Thúy Phương không nghi ngờ gì khi An Ôn Nhã vừa nói sẽ bắn chết người.
“Chị biết em không nhịn được, nhưng không thể để xảy ra án mạng, em hiểu không? Được rồi, chị sẽ trông chừng đứa bé, em cứ làm việc cần làm. Khi ra ngoài, sẵn tiện bảo anh Khổng đến nhà chú Ngưu, nhờ chú ấy chuẩn bị xe bò. Nếu bé bị sốt, chúng ta phải đưa bé đến bệnh viện ngay. Đứa bé nhỏ như vậy, nếu sốt cao, ông Tôn cũng chưa chắc có cách chữa.”
An Ôn Nhã gật đầu: “Được rồi, em hiểu rồi chị.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây