Ông lão nhướng mày, gật đầu: “Xem ra cậu ấy đã được phân một phòng riêng, người yêu cháu giỏi ghê. Thôi, vào đi, nhớ là không được lấy những thứ không nên lấy, tránh gây rắc rối.”
Lần trước, khi cô đến cùng Hoắc Xuyên Hiền, ông lão không hề nhắc nhở như vậy. Lần này, sự tốt bụng của ông khiến nụ cười trên mặt An Ôn Nhã càng thêm chân thật, cô ngoan ngoãn gật đầu: “Cháu cảm ơn ông, ông yên tâm ạ.”
“Ừm!” Ông lão gật đầu, vẫy tay về phía cánh cửa phía sau.
Khi đi qua chiếc bàn cũ, An Ôn Nhã tiện tay lấy trong túi xách ra một túi bánh đậu xanh, cười đặt bên cạnh chiếc cốc thủy tinh.
“Ông ơi, mời ông ăn bánh ạ, do bạn cháu làm đấy, bà cháu rất thích ăn, ông đừng khách sáo nhé, cháu vào trong đây.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây