Hơn nữa, lần đầu tiên đến nhà mà chỉ có An Ôn Nhã và chú họ, không mang theo quà gặp mặt gì hết, lại còn là đi tắm rửa, chuyện này... ít nhiều cũng có chút ngại ngùng.
“Chuyện này... không ổn lắm. Anh còn chưa mang quà gặp mặt gì cho chú họ, tùy tiện gặp mặt như vậy có phải là quá thất lễ hay không, hơn nữa... còn là vào tắm rửa!”
Nghĩ thế nào cũng thấy ngại!
An Ôn Nhã buồn cười giơ tay lên xoa khuôn mặt hơi đỏ của người đàn ông, sau đó lại như an ủi nhón chân lên hôn nhẹ lên môi anh.
“Không cần căng thẳng, chú Không Không thật ra rất dễ sống chung. Anh là cháu trai của ông chú nên cũng là người nhà của chú ấy, hơn nữa anh còn là người trong lòng em nữa, chú Không Không sẽ không để ý những chuyện này đâu. Nếu không phải chú ấy thật lòng xót anh vì mấy ngày nay anh vất vả, thì sao có thể mở lời như vậy chứ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây