Gạo thường mua ở cục lương thực có màu vàng nhạt, bên trong còn lẫn một ít vỏ trấu chưa làm sạch, nhưng túi gạo của An Ôn Nhã hạt nào hạt nấy đều trắng và mẩy, hơn nữa trong cả túi cũng không tìm ra nổi một hạt vỏ trấu nào chưa làm sạch, nhìn là biết ngay hàng ngon.
Loại gạo ngon này trên thị trường không nhiều, nhưng cũng không phải không có, chỉ là giá đắt hơn mà thôi, sau nhiều lần giao dịch như vậy, An Ôn Nhã cũng thăm dò ra được, chỉ cần số lượng không nhiều, cùng lắm cũng chỉ bị đại ca Thổ trực tiếp giao dịch với bọn họ cho rằng bọn họ khó chơi, nhưng sẽ không nghi ngờ và nổi lòng tham quá lớn.
Dù sao mỗi lần cũng chỉ năm mươi, một trăm cân, chứ không phải vài nghìn, vài vạn cân, thật sự rất khó khiến người chú chú ý tới.
Hoắc Xuyên Hiền kiểm tra gạo một chút, sau đó gật đầu: “Không thành vấn đề, loại gạo này đúng là giống với loại gạo ngon đặc biệt kia, có điều năm mươi cân này sẽ không khiến người chú chú ý, không chỉ như thế, còn khiến đối phương sinh ra kiêng kị, nhưng lại không phòng bị quá nhiều, ngược lại chính vì chút kiêng kị nhỏ nhoi này lại càng tin tưởng hơn, đây chính là tâm lý học, cũng thuận tiện cho việc giao dịch sau này, không gây ra thêm chuyện phiền phức nào.”
An Ôn Nhã mỉm cười gật đầu: “Ừm, vậy thì tốt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây