Nhìn Hứa Thông cười vui như đứa trẻ được nhận kẹo, An Ôn Nhã cũng cười theo.
Theo như lời An Không Không, hai con dao này là do bà cô của cô thu thập được kiếp trước, chuyên dùng để chém những con quái vật ăn thịt người kia, một đao lấy một cái đầu quái vật, vừa sắc bén vừa dễ sử dụng, lúc này bọn họ lấy ra chém lợn rừng, coi như là tận dụng hết công dụng của nó.
Còn về phần An Ôn Nhã, dáng người cô nhỏ nhắn, sức lực cũng có hạn, dùng dao phay không tiện lắm cho nên đã đặc biệt mang theo một con dao găm, vỏ dao màu nâu nhìn rất bình thường, không có bất kỳ trang trí nào, nhưng dao găm bên trong lại mỏng và sắc bén, là vũ khí mà An Ôn Nhã thường dùng, lấy từ trong ba lô ra cài bên hông.
Sau đó ba người lại kiểm tra ống tay áo, ống quần một lần, xác định không có vấn đề gì mới nhanh chóng đi về phía mục tiêu.
Lần này vào núi họ chuẩn bị rất đầy đủ, con mồi muốn săn nhất định không chỉ giới hạn trong hai chiếc ba lô leo núi, Hứa Thông còn chuẩn bị thêm mấy chiếc túi dệt, sau khi nhét đầy sẽ tìm một chỗ kín đáo cất giấu, sau đó lại đi tìm chỗ khác, dọc đường đi còn bố trí không ít bẫy rập, chờ lúc quay về sẽ lần lượt thu lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây