Cuối cùng, thím không nhịn được nữa mà cho chú một trận đòn nên thân mới chịu im lặng.
Sau đó, thím nói với An Ôn Nhã, tuy làm vậy có hơi đường đột, nhờ cô thay mình xin lỗi nhà họ Hoắc, nhưng để yên tâm giao con gái cho con trai nhà họ Hoắc thì thím không nhịn được mà đã nhờ người điều tra lai lịch, phẩm hạnh của Hoắc Xuyên Hiền. Dù lúc nhỏ rất quý cậu nhóc ấy, nhưng dù sao cũng đã trưởng thành, chỉ khi điều tra rõ ràng thì họ mới yên tâm.
Kết quả điều tra khiến thím vô cùng hài lòng, cũng yên tâm giao báu vật trong nhà cho anh. Nhưng thím cũng nói thêm, dù vậy, cho dù sau này họ kết hôn thì Ôn Nhã vẫn là bảo bối trong lòng mọi người nhà họ An, là con gái nhà họ An, tuyệt đối không phải con gái gả đi như bát nước hắt ra như người ta nói, nên dù kết hôn cũng tuyệt đối không để nhà họ Hoắc bắt nạt, vì vậy nếu Hoắc Xuyên Hiền thật lòng muốn cưới con gái nhà họ An thì phải chuẩn bị tâm lý cho điều đó.
Thím dặn dò, nhất định phải đưa lá thư này cho Hoắc Xuyên Hiền xem, đừng vì sợ anh khó chịu mà giấu giếm lời dặn dò của thím.
Từng câu từng chữ trong lá thư đều thể hiện rõ ràng sự quan tâm, yêu thương của một người mẹ dành cho đứa con gái yêu quý của mình, và cả tình mẫu tử bao la, che chở.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây