Ngoài ra còn có hai hộp bánh quy, bánh ngọt, đều là của các thương hiệu lâu đời ở thành phố Bắc Kinh, là những món mà An Ôn Nhã thích ăn.
Bên trong còn có hai phong bì thư, một phong bì là thư bà nội viết cho cô, bên trong nói là đã nhờ người giúp việc làm cho cô và Hoắc Xuyên Hiền mỗi người một bộ quần áo bông, vài hôm nữa sẽ gửi đến, nhắc nhở cô phải chăm sóc bản thân thật tốt, thiếu gì thì nhất định phải nói với gia đình, không được chịu thiệt thòi, càng không được phép để bản thân phải chịu khổ, cũng phải chăm sóc bà Hoắc thật tốt, còn dặn dò cô phải quan tâm đến tâm trạng của bà Hoắc.
Bà nội cô còn nói ban đầu bà cũng muốn làm cho bà Hoắc một bộ quần áo bông, nhưng vì không biết số đo nên không làm, nhưng đã chuẩn bị cho bà ấy một ít phiếu vải và phiếu bông, nhắc nhở cô nhớ làm cho bà Hoắc một bộ quần áo mới, người già không chịu được lạnh.
Từng câu từng chữ trong thư đều toát lên sự lo lắng và yêu thương của người bà dành cho cháu gái, còn có nỗi nhớ mong dành cho người chị em nhiều năm không gặp nhưng luôn ghi nhớ trong lòng.
An Ôn Nhã biết rằng bà nội và bà Hoắc từ nhỏ đã rất thân thiết với nhau, mấy năm nay bà nội cô không dám liên lạc với bà Hoắc, sợ có người vì họ mà làm hại đến nhà họ Hoắc, bây giờ cháu gái đã đến đó nên cuối cùng cũng có thể liên lạc được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây