Phải nói rằng, hai người đàn ông kia ra tay thật độc ác. Tuy nhiên, An Ôn Nhã lại cảm thấy rất hả hê. Ai bảo cô ta dám nhắm vào Yến Tử của cô chứ. Nếu Hứa Thông không ra tay, cô cũng sẽ không để yên cho cô ta đâu.
Bây giờ nhìn thấy Ngô Tiểu Nhàn gặp chuyện, làm sao cô có thể bỏ qua được. Nhưng An Ôn Nhã không ngờ người phụ nữ đuổi theo phía sau lại là Hoắc Đình, con gái lớn nhà Hoắc lão nhị.
Nhìn thấy người phụ nữ phía sau, Tần Kiến Quân giật mình kêu lên: “Ơ, kia không phải là em họ của anh Hoắc sao?”
“Em gặp cô ta rồi à?” An Ôn Nhã hơi ngẩng đầu nhìn cái đầu trên đỉnh đầu mình.
“Dạ, hôm trước em đi cùng anh trai em đến cửa hàng bách hóa mua đồ, tình cờ gặp cô ta và mẹ cô ta. Cô ta và mẹ cô ta nhiệt tình với anh trai em lắm, còn nói là họ hàng với nhà chị, mời anh em đến nhà chơi, nhận người thân rồi còn định mua đồ cho em nữa. Nhưng anh em nói nhà họ Hoắc chỉ có mỗi anh Hoắc là anh em thôi. Sau đó, người phụ nữ kia còn dắt em gái cô ta đến trước cổng Cục Công an để tình cờ gặp anh em, phiền phức lắm, nhưng anh em không thèm để ý đến họ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây