An Ôn Nhã mỉm cười gật đầu, không hề có vẻ gì là không vui, rất sảng khoái đáp: “Hóa ra là lãnh đạo của anh rể sắp gả con gái à, vậy chuyện này em nhất định phải giúp rồi. Không nói đến chuyện khác nhưng cũng phải nể mặt chị chứ. Chị yên tâm, tuy hiện tại em không có loại vải đó, nhưng em sẽ gọi điện về nhà bảo người nhà tìm giúp. Chị cứ yên tâm chờ đi, em gái này nhất định sẽ không để chị và anh rể thất vọng đâu.”
An Ôn Nhã nói rất dứt khoát, nhưng câu nói của cô cũng ngầm bày tỏ rất nhiều vấn đề. Vải thì cô không có, nhưng vì chị, cô có thể về nhà xin giúp. Lời nói đó khiến chị Hồng cảm thấy ấm lòng, muốn dắt cô gái nhỏ này về nhà làm em gái nuôi quá.
“Ôi chao, em thật sự là em gái ruột của chị mà. Sao chị lại may mắn như vậy chứ. Em yên tâm, ba ngày nữa em đến tìm chị, chị sẽ bảo chồng chị chuẩn bị nhiều thịt bò, thịt cừu cho em. Tiền bạc cứ để chồng chị lo.”
“Thôi được rồi chị.” An Ôn Nhã vội vàng cười từ chối, nghiêm túc nói: “Tiền anh rể kiếm được là để dành cho chị và các cháu ngoại chứ. Thôi chị, chuyện như vậy là được rồi ạ. Em đi trước đây.”
“Khoan đã, chờ chị một chút.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây