Còn ngôi nhà mà Tần Kiến Thiết đang dẫn mọi người vào chính là nhà của ba mẹ Lâm Thủ Tín để lại cho anh ta, họ hàng nhà họ Lâm không nhiều, nhưng đều là người tử tế, dù là cậu mợ hay chú thím đều chưa bao giờ có ý định chiếm đoạt căn nhà này, thậm chí lúc nhỏ Lâm Thủ Tín còn thường xuyên đến đây dọn dẹp, để ngôi nhà không vì bị bỏ hoang mà đổ nát.
Vì vậy, sau khi xuất ngũ và được phân công công tác, Lâm Thủ Tín đã dọn về đây ở một mình.
Sân không lớn, chỉ khoảng hơn ba mươi mét vuông, khu tập thể này nhà nào cũng na ná như vậy, ba gian nhà gạch ngói, nhìn thì chỉ có một mình Lâm Thủ Tín là đàn ông sống ở đây, nhưng nhà cửa được dọn dẹp gọn gàng, sạch sẽ, đồ đạc cũng đơn giản, chỉ có vài món đồ nội thất cơ bản, sân thì trống huơ trống hoác, chỉ có một dây phơi quần áo giăng ngang giữa sân.
An Ôn Nhã bước vào nhà họ Lâm, nhìn sơ qua một lượt, cô khá là thích kiểu nhà này, không lớn nhưng sạch sẽ gọn gàng, lại rất riêng tư.
Cô cũng đã từng nghe nói về hoàn cảnh của Lâm Thủ Tín, vào cái thời mà người người nhà nhà lo ăn còn chưa đủ no thì ba mẹ anh ta đã mất đi, tài sản và tiền bồi thường đều được họ hàng giữ gìn cẩn thận, đợi Lâm Thủ Tín trưởng thành thì trả lại cho anh ta, phải nói rằng họ hàng nhà họ Lâm thật sự rất tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây