Bác Lư cũng cười gật đầu: “Đại đội của chúng ta đâu có nghiêm khắc như các đại đội khác, cũng đâu cần mọi nhà đều phải ra đồng làm việc. Lúc này, trong đại đội chúng ta, những cô con gái được cưng chiều ở nhà, nào có ai phải ra làm việc, chỉ có ông mới làm ba đứa bé đó sợ chết khiếp, nhìn thấy ông là co giò chạy rồi.”
Đại đội trưởng không nói nên lời, nhìn mấy bà này, có nói cũng không nói lại, cãi thì không dám cãi, tức đến nghiến răng nghiến lợi: “Các bà cứ nuông chiều ba đứa nó đi, chúng nó sắp thành vô pháp vô thiên rồi, tôi không quản nữa, tôi đi!”
Tức quá, đại đội trưởng quay người, hai tay chắp sau lưng mà bỏ đi, hoàn toàn quên mất mình vừa qua đây để làm gì, cứ tức hầm hầm quay về trụ sở đại đội tìm bí thư.
Bên này, ba cô nhóc vui vẻ vừa chạy vừa cười, đến khu núi Đông, mệt quá ngã nhào vào đống cỏ khô, thở hổn hển ngắm nhìn bầu trời xanh, lòng cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Ngũ Viên Viên đặt hai tay sau đầu, liếc nhìn Lý Hồng Yến bên cạnh, tò mò hỏi: “Này, mình hỏi cậu này. Dạo này làm gì mà chăm chỉ thế? Trong làng mình, mỗi năm vào thời điểm này, rất nhiều cô gái không ra ngoài làm việc nữa, nhiều lắm cũng chỉ nấu cơm ở nhà thôi, à, tất nhiên là không tính mấy nhà coi con gái như trâu như ngựa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây