“Cậu về rồi à, sao về muộn thế?” Lý Hồng Yến ngồi trên ghế, chân bị thương kê lên một chiếc ghế nhỏ khác, tay vẫn cầm vở bài tập của Tiểu Xuyên Phương.
“Mình đi gọi điện, rồi quay lại căn nhà nhỏ đốt lửa cho giường sưởi, không thì đêm nay không thể ngủ được, thời tiết bây giờ đêm lạnh và ẩm lắm.” An Ôn Nhã dừng xe đạp lại, đặt giỏ xuống một bên, rồi đi tới xoa đầu hai đứa nhỏ, sau đó cúi xuống nhìn vào vở bài tập trên tay Lý Hồng Yến.
“Thế nào rồi?” Mấy ngày nay Lý Hồng Yến nằm viện, việc nhà nhiều, An Ôn Nhã cũng không có thời gian để kiểm tra bài tập của hai đứa nhỏ.
“Rất tốt, bọn chúng theo kịp tiến độ, vừa rồi mình có thử cho vài bài, chúng đều làm đúng cả.” Lý Hồng Yến ngẩng mặt lên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ rõ vẻ tự hào, “Con nhà mình đúng là thông minh.”
An Ôn Nhã cười xoa đầu Lý Hồng Yến: “Thế thì giao cho cậu nhé, mình đi ra vườn tưới rau.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây