“Chưa đến mùa lạnh mà, mẹ nhìn xem con với anh Hoắc có vóc dáng như thế này, người nào sợ lạnh chứ.” Ngũ Bảo Đống không phục bĩu môi, nhưng để không làm mẹ giận, vội kéo Hoắc Xuyên Hiền vào nhà.
“Xuyên Hiền đến rồi à, vào đây!” Con cả của đại đội trưởng - Ngũ Bảo Đống từ phòng của hai vợ chồng đi ra, cười vui vẻ nhìn Hoắc Xuyên Hiền.
“Thím, anh Bảo Quốc!” Hoắc Xuyên Hiền cúi đầu bước vào phòng, chào từng người một, sau đó ánh mắt dừng lại trên đứa bé quấn trong chiếc khăn trên tay Ngũ Bảo Quốc.
“Đây là con trai đầu lòng của anh Bảo Quốc phải không, trắng trắng mềm mềm, trông rất khỏe mạnh.”
Hoắc Xuyên Hiền cười nhìn thoáng qua, nhưng không tiến lại gần. Những người đàn ông mạnh mẽ như họ không thấy lạnh vào lúc này, nhưng sáng sớm trời chưa sáng mà đã đi một vòng ngoài trời, trên người dính khí lạnh, không dám đến gần đứa bé đang nằm trong khăn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây