“Bộp!”
Ông Tôn lấy lại tinh thần, giơ tay vỗ nhẹ vào đầu nhỏ của Lý Hồng Yến, khuôn mặt già nua trở nên ngượng ngùng.
“Con gái con đứa, chưa có người yêu mà lại nói năng bậy bạ!”
“Cạch!” Một tiếng vang lên, cánh cửa gỗ chưa đóng chặt bị cơn gió lùa thổi bật ra, mấy bóng người đứng ở cửa đột nhiên xuất hiện trong tầm nhìn của mấy người bên trong.
An Ôn Nhã mím môi, ngạc nhiên nhìn những người trong phòng, khóe miệng khẽ co rút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây