“Bộp!” một tiếng, tấm đệm cỏ dày và cứng ấy đập thẳng vào mặt Phùng Văn Lệ.
“Đừng có chọc tức tôi.” An Ôn Nhã vẫn cầm chặt chai cồn trong tay, lạnh lùng nhìn Phùng Văn Lệ đang cúi đầu run rẩy, không dám hé môi thêm lời nào, “Nếu không muốn thì cút đi, còn nếu ở lại thì ngồi yên đó, nếu để tôi nghe thấy cô lên tiếng thêm lần nào nữa, tôi sẽ dùng cồn để sát trùng cái miệng của cô đấy.”
“Nhã Nhã!” Lý Hồng Yến nhẹ nhàng kéo áo An Ôn Nhã.
“Con nhóc An, cháu ôm bạn cháu lại, giữ chặt vào.”
Ông Tôn gọi An Ôn Nhã, hoàn toàn phớt lờ chuyện vừa xảy ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây