“A, đúng rồi, lần trước đến thành, anh đã đưa cho em tiền và phiếu, em đã bỏ một trăm tệ và một ít phiếu thường dùng vào cái túi nhỏ bên trong, ra ngoài đừng hà khắc bản thân, cần tiêu cái gì thì cứ tiêu cái đó, anh biết chưa.”
Bởi vì còn phải trở về nhà họ Hoắc, cho nên An Ôn Nhã đưa chiếc túi cho Hoắc Xuyên Hiền xong thì đóng cửa, vừa đi về phía nhà họ Hoắc, vừa căn dặn.
“Ừ, được!”
Hoắc Xuyên Hiền ngoan ngoãn nghe, một tay cầm đồ, một tay dắt cô gái nhỏ của mình đi về phía trước.
“Còn nữa, bên trong bọc nhỏ còn có một con dao gấp, là Không Không chuẩn bị cho anh, sau này anh cứ mang theo bên người, con dao kia rất mỏng nhẹ, sau khi gấp lại thì cũng rất nhỏ, thuận tiện giấu đi, bên trong còn có một bình thuốc độc, chỉ cần một giọt là có thể khiến một người đàn ông trưởng thành chết trong nháy mắt, anh dùng cẩn thận.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây