Nhất thời, bà Hoắc cũng không còn tâm trạng nhìn anh nữa.
Kể chuyện với thằng nhóc thúi này chẳng có cảm giác thành tựu gì cả, quả nhiên vẫn cháu gái nhà mình dễ thương hơn.
“Quốc gia chúng ta có lịch sử lâu đời, mặc dù bây giờ bước vào thời đại hiện đại hóa, nhưng những chuyện trước kia cũng không chỉ là truyền thuyết, những người thời xưa cũng không ngốc hơn người thời nay, thậm chí còn có rất nhiều kỹ thuật ngày xưa mà người hiện đại không thể nào nghĩ ra, đáng tiếc sau đó... Theo thời đại phát triển, có rất nhiều thứ đã thất truyền.”
Nói đến đây, trên gương mặt của bà cụ đã chứng kiến qua hai thời đại có chút cô đơn.
Sau đó bà liền quay người đi đến một vách tường, nhìn kỹ một chút, sau đó vẫy tay với cháu trai mình: “Tiểu Hiền, không phải bà bảo cháu mang theo một con dao găm sao, cháu mau mang lại đây.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây