“Sao có thể như vậy được, anh cả Trâu thật ngây thơ mà.” Lý Hồng Yến cười híp mắt nhìn về phía Trâu Phi Yến.
Trâu Phi Yến: “...”
Hình như bây giờ mình đang bị cô nhóc ngây thơ, đơn thuần, dễ bị lừa nói là ngây thơ!
“Đương nhiên sẽ không rồi.” Lý Hồng Yến hoàn toàn không thấy có vấn đề gì, cười híp mắt giải thích: “Nhã Nhã cùng Hứa Thông chỉ đang lừa mấy người Hoắc lão nhị thôi, cục công an chỗ kia cũng không phải do nhà mình mở, sao có thể nói bắt ai là bắt người đó được, mặc dù người trong thôn có thể giúp chúng ta làm chứng, nhưng chắc chắn là sẽ phải cãi cọ, cho dù công an Tần có thể giúp việc này thì cũng có chút rắc rối, hơn nữa còn có thể khiến một nhà anh cả Hoắc mất mặt. Cho nên ấy, anh đừng thấy hai bọn họ nói như thật, thực ra cũng chỉ là dọa nạt mấy người Hoắc lão nhị mà thôi.”
Trâu Phi Yến trợn mắt hốc mồm nhìn Lý Hồng Yến chững chạc đàng hoàng giải thích cho mình với gương mặt ngây thơ đơn thuần, hỏi ra vấn đề rất dễ đâm vào tim người khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây