Hoắc Đình giống như muốn phát tiết hết tất cả sự tức giận trong lòng.
Vốn là cô ta tưởng chuyện tốt trước đó mẹ mình nói có thể thành công, cho dù không thành công, nhưng nếu để em trai từ từ tiếp xúc với thanh niên trí thức An thì chuyện kéo được người về cũng chỉ là chuyện sớm hay muôn, đến lúc đó, tất nhiên là cô ta cũng có phần.
Nếu là như vậy, tất nhiên là cô ta có thể nhịn thêm một chút, nhưng mà kết quả thì tốt rồi, ngay cả nhà cũng không còn, vậy thì cô ta cũng không còn trông mong gì về nhà mẹ đẻ nữa, bây giờ còn có thể trông mong vào phế vật Hoắc Kiến sao?
Nghĩ đến dây, Hoắc Đình càng quyết định quyết tâm, cắn răng nói: “Dù sao thì sau này mọi người không được đến đó ở nữa, hai năm này con cũng không làm mọi người thất vọng rồi, dù sao thì con cũng là con gái đã gả ra ngoài, ngày nào cũng cúng bái thức ăn, cúng bái nước uống cho mọi người ở trong thành rồi, bây giờ còn muốn gì nữa. Hơn nữa trước khi trở về, mẹ chồng con cũng đã nói, nếu mọi người còn đến chỗ con ở thì sẽ bắt con và Đại Xuyên ly hôn, ngay cả công việc của con cũng giữ không được, mọi người còn muốn con về sống cùng ở nơi rách nát này sao?”
“Sao, sao có thể như vậy được.” Lý Diễm Thu khó có thể tin nhìn Hoắc Đình, rõ ràng ngày hôm trước về còn khen, tại sao hôm nay lại biến thành như thế này rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây