Bà ta muốn dựa vào vẻ bề ngoài và ưu điểm của con trai mình, cho dù không có cách nào để kéo con nhóc An Ôn Nhã kia thì ít nhất... cũng có thể trở thành bạn, chỉ cần có cơ hội thì sẽ để con trai bà ta đưa con nhóc An Ôn Nhã kia vào thành chơi, vốn là cô gái trong thành, chắc chắn cô đã sớm không chịu được sự cực khổ ở nông thôn, cho dù không có chuyện gì xảy ra giữa hai người trong thời gian dài thì trong thôn cũng sẽ xuất hiện một ít tiếng gió, đến lúc đó bà ta chỉ cần dỗ một chút, vậy thì không phải hôn ước kia sẽ là của con trai bà ta sao.
Nhưng mà, kết cục sao lại thành ra như vậy.
“Được rồi, Hoắc Thanh à, tôi nhớ kỹ là lúc ông mới về, có một người lớn tuổi ở nhà họ Hoắc còn sống, khi ấy ông ấy cũng cho ông một căn nhà gạch gỗ, ở ngay phía tây bên kia, đã nhiều năm trôi qua nhưng mà người trong thôn vẫn chưa phá dỡ nó, nếu mọi chuyện đã trở nên như vậy, vậy cả nhà ông thu dọn một chút rồi qua đó ở đi.”
“Cái gì, sao người có thể ở được chỗ rách nát đó chứ.” Lý Diễm Thu tức đến mức đỏ cả mặt. Đương nhiên là bà ta biết chồng mình còn có một căn nhỏ, nhưng mà căn bản là bà ta chướng mắt chỗ đó.
Bây giờ lại bảo bà ta chuyển qua đó sao.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây