Nhưng mà, nếu bảo ông ta trả lại hết, ông ta không cam lòng.
“Đánh rắm!” An Ôn Nhã không vui mà trợn mắt, quệt miệng khinh bỉ nhìn đối phương: “Ông thần kinh sao, bây giờ đã ở thời đại nào rồi mà còn một tay che trời, sao ông không nói luôn là tôi muốn chiếm núi làm vương đi? Nhà họ An chúng tôi vẫn luôn nói lý, cái gì, căn nhà này là của ai mà ông lại dám mặc cả chứ.”
An Ôn Nhã xoay người nhìn về phía Hứa Thông: “Thông Nhi, đi gọi điện thoại đi.”
“Không thành vấn đề.” Hứa Thông cười gật đầu, nói xong liền muốn xoay người đi gọi điện thoại.
“Không được, không thể đi.” Hoắc Đình hét lớn một tiếng, sau khi hét lớn thì quay về phía ba mẹ mình, nói: “Ba mẹ còn chờ gì nữa, nếu con bị mẹ của Đại Xuyên đuổi ra ngoài vì chuyện này thì nhà chúng ta sẽ hoàn toàn xong đời, ba mẹ còn muốn tìm việc làm và vợ cho Tiểu Kiến nữa không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây