An Ôn Nhã chỉ vào góc nhà ở cạnh cửa chính.
Phòng khách đã không còn chỗ để máy khâu, phòng đổ nát cũng không quá thích hợp, ánh sáng ở bên đó quá tối, nhưng mà gian nhà bên này lại còn rất nhiều không gian, trước kia cũng chỉ để một chiếc bàn dài 1m50 và vài cái ghế ở bên này mà thôi.
Tới gần gian đổ nát còn có rất nhiều chỗ, để một cái máy khâu cũng vừa đủ, hơn nữa ở phòng còn có một chiếc cửa sổ lớn, ngày thường, nếu mở cửa ra thì sẽ sáng trưng, ánh sáng cũng đủ.
Hoắc Xuyên Hiền liếc mắt nhìn chỗ để máy khâu, cười gật gật đầu: “Được.”
Một chiếc máy khâu được Hoắc Xuyên Hiền nhấc trên tay như không có trọng lượng, hai tay mang theo nó đi vào phòng, sau khi đặt vào chỗ thì còn lấy một tấm vải đỏ ra phủ lên, khiến cả căn nhà như có thêm sức sống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây