Hoắc Xuyên Hiền chạy nhanh như bay, gần như dùng hết tốc độ của mình, cho dù có bị kẻ thù phát hiện đuổi theo thì anh cũng chưa từng chạy nhanh như thế.
Không chỉ như thế mà trên trán còn đổ đầy mồ hôi, cả trái tim đều sắp vọt ra khỏi cổ họng, nhưng mà anh không dám chậm hơn chút nào, chỉ sợ cô nhóc phía trước mặt bị thương.
“Hoắc Xuyên Hiền, tiếp tục!”
An Ôn Nhã xoay người, chuẩn bị leo lên cây, sau đó liền trở tay ném con dao về phía Hoắc Xuyên Hiền, sau đó lập tức tát vào mặt con lợn rừng đang đuổi theo, thuận thế nhảy lên một cái, hai chân đạp vào cành cây rồi trực tiếp nhảy lên.
Sau đó...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây