“Cái bà này.” Ngô Lai Hoa tức đến mức chống eo mắng: “Bà tưởng không ai biết con gái nhà bà suốt ngày nhảy cao muốn gả cho thằng nhóc nhà họ Hoắc sao, đáng tiếc là người ta chướng mắt con bé. Đây là bà ta ghen ghét, không nhìn nổi người khác tốt mà, tôi nhổ vào, làm như không có ai biết vậy.”
Bên này thảo luận nhiệt tình, còn thiếu chút nữa là đánh nhau, còn An Ôn Nhã ở bên kia đi dọc đường cũng không yên tĩnh.
“Ai u, thanh niên trí thức An mua gì thế?” Có mấy người tốt bụng bước tới, chậm rãi đi theo bên cạnh cái xe đạp An Ôn Nhã đẩy, cho dù là xe đạp hay là đồ ở trên xe ngựa cũng khiến người khác tò mò.
An Ôn Nhã mỉm cười nhìn về phía mấy thím, bác gái, lễ phép lại nhu thuận, nhưng trong nụ cười lại mang theo vẻ khách sáo, xa lạ.
“Mấy bác không đi làm sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây