“Còn ngây ngốc ở đấy làm gì, mau đến đi, Triệu Hữu Văn, mau đi kéo em trai mình ra đi, đừng để cậu ấy đè thanh niên trí thức Lâm nữa.”
Triệu Hữu Văn bị gọi tên liền như đột nhiên mất thông minh mà xoay đầu eo cong tiếp tục làm việc, hoàn toàn không muốn đi kéo em trai họ mình chút nào.
Có ai mà không biết em trai họ của anh ta là một kẻ hỗn chữ, chú thím của anh ta còn đang bảo vệ nữa, anh ta mới không làm đâu, huống hồ sao anh ta có thể không theo phe anh em nhà mình chứ, anh ta sẽ không đi chọc tức em trai họ mình đâu, nhỡ sau này bị ném chuột chết lên giường thì mình phải làm sao.
Đại đội trưởng tức giận chỉ sang mấy người khác, kết quả lại không thấy một ai phản ứng lại ông ấy.
“Ai u, tôi nói này đại đội trưởng, ngài đừng gọi nữa. Tôi cũng phát hiện, thanh niên trí thức Lâm kia là kẻ thiếu đòn, trêu thanh niên trí thức An người ta bao nhiêu lần, sao vẫn chưa thấy đủ chứ. Ngày thường thanh niên trí thức An vẫn luôn là một cô gái rất ngoan, hai ngày trước đó bà cụ nhà tôi còn không cẩn thận mà bị ngã ở trên núi, vẫn thanh niên trí thức An đưa người về nhà, còn bóp chân giúp bà cụ nhà tôi nửa ngày, hoàn toàn không chê người bà cụ nhà tôi có mùi, bây giờ ông lại bảo chồng của tôi đi giúp thanh niên trí thức Lâm, nếu để bà cụ nhà tôi biết thì sẽ tức chết mất.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây