Đối với việc làm như vậy, mặc dù vừa dơ bẩn vừa thối, nhưng lại là công việc không thể thiếu của người làm ruộng, An Ôn Nhã không biểu hiện ra nửa điểm chán ghét hoặc khinh bỉ nào mà còn rất lễ phép dừng bước chân, chuẩn bị để người kia đi trước.
Đường rất nhỏ, chiều rộng có hạn, mặc dù không chán ghét, nhưng cô cũng không muốn trực tiếp vượt qua, trưa nay cô còn phải nấu cơm nữa.
Nhưng mà An Ôn Nhã không ngờ, vậy mà người trẻ tuổi đang gánh đồ trên vai bỗng dưng dừng lại, sau khi đặt chiếc đòn gánh ở trên vai xuống thì trực tiếp ngẩng đầu nhìn về phía An Ôn Nhã.
Lúc này An Ôn Nhã nhìn thấy rõ gương mặt của người kia, cô nhất thời sững sờ.
Ngọa tào, Lâm Chí Phàm?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây