Nghe con bé nó nói, ở trong thôn có nhiều người từ đầu năm đến cuối năm cũng không ăn nổi miếng thịt, trẻ con ăn cái kẹo cũng không dám, bọn nhỏ cũng có thiện tâm nên mới mạo hiểm cõng những thứ này vào huyện, đến lúc đó các bà cũng đừng ra ngoài nói lung tung đấy.”
Bà Tần cũng là một người biết nói, EQ cao, mấy câu này nói ra trực tiếp biến việc vốn bị coi là đầu cơ trục lợi nhận không ra người thành hành động của mấy người trẻ tuổi tấm lòng lương thiện, không ngại khó khăn để cải thiện điều kiện sống cho bà con nông thôn.
Thế là, ba bà cụ vốn đã thích An Ôn Nhã lại càng thêm cảm động, không nói hai lời mà thu hết hai sọt đồ kia, không chỉ có như vậy còn giới thiệu cho An Ôn Nhã mấy người quen, bạn bè, đồng nghiệp ở các khu khác, toàn là người đáng tin cậy, bảo An Ôn Nhã cứ yên tâm lớn mật mà tìm họ là được.
Chờ ba bà cụ vui vẻ ôm đồ của mình về nhà, bà Tần đóng cửa, cười ha hả kéo tay An Ôn Nhã đi vào trong nhà chính.
“Bà với ba bà ấy quen biết từ khi còn trẻ, chồng và con trai họ đều làm cán bộ ở các công xưởng, có con trai của một người trong đó là đồng chí với chú Tần cháu, đều là người đáng tin cậy, điểm chính là họ là người địa phương, thân thích cũng nhiều, cơ bản đều có công việc chính thức, nếu sau này cháu thực sự muốn làm việc này, thì cứ trực tiếp tìm những người mà họ vừa nói là được, nhưng vẫn nhớ là phải chú ý an toàn, biết chưa, bây giờ bên ngoài đang bắt rất chặt đấy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây