“Tam Nữu nhà bà ở cữ không đủ trứng gà à?” Bà Tần khẽ nhíu mày nhìn về phía bà Cát, tay nhỏ lặng lẽ chọc sau lưng An Ôn Nhã một cái.
An Ôn Nhã khẽ mỉm cười: “Nếu vậy thì lát nữa cháu đi hỏi mấy thanh niên trí thức xem, đúng lúc bọn cháu mang theo một ít bán giúp người trong thôn, vốn là còn muốn chờ buổi chiều người ở cung tiêu xã ít hơn thì đi hỏi xem có thu hay không đâu, nếu là như vậy thì cháu mang đến đây, không đi cung tiêu xã nữa.”
Đây, thị trường không phải dần dần mở ra sao!
Quả nhiên chuyến này đi không uổng công.
An Ôn Nhã tính toán một chút những thứ mà ba bà cụ muốn mua, rồi mới rời khỏi nhà họ Tần, sau khi vòng một vòng lớn ở bên ngoài thì trở lại nhà họ Tần với một cái sọt lớn sau lưng trong tay còn có một cái sọt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây