“Nhà mấy người có rau a, chúng tôi còn mang đến một giỏ đây.” Tô Thúy Phương nhìn giỏ rau để cạnh vườn, sau đó giơ cái giỏ trong tay.
“Đây là vừa nãy tôi lấy từ nhà họ Hoắc, lát nữa ăn xong mọi người mang về đi, đều là vất vả trồng ra, giữ lại mà ăn.”
“Sao rau nhà bà Hoắc trồng thế nào lại tốt hơn rau trong viện thanh niên trí thức chúng tôi vậy, cây to mà không già chút nào, tươi roi rói.”
Tô Thúy Phương ngồi cạnh giỏ rau, sau đó cũng đặt giỏ rau mình đang cầm xuống đất, cười nhìn Hứa Thông nói: “Nhưng mà ba người cũng đừng chê, rau này là tự chúng tôi chăm sóc, yên tâm đi, tôi hái đều là phần của ba chúng tôi, không có quan hệ gì với hai người kia, các cậu cứ yên tâm.”
Ý này tức là căn bản không tính toán mang về nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây