Sau hơn một giờ, ngôi nhà nhỏ liên tục vang lên tiếng chỉ dẫn ngọt ngào của cô gái còn chàng trai cao lớn thì cứ lặng lẽ làm theo không biết mệt mỏi.
Cuối cùng, Hoắc Xuyên Hiền còn đi lấy đầy bể nước, chẻ sẵn củi đốt, rồi mới bế cô gái nhỏ đang ngái ngủ trở về nhà họ Hách để ăn cơm tối.
“Chờ một chút, nhớ mang theo hộp sữa bột để cho bà và em trai, em gái uống. Hôm nay đi lên huyện em mới phát hiện việc mua sữa bột ở đây khó khăn quá, hôm nay trong cửa hàng cung ứng cũng không có bán, may mà ba em đã gửi cho em ba hộp.”
Trước khi ra khỏi cửa, đột nhiên An Ôn Nhã nhớ ra đồ vừa nhận đến tay ở bưu điện ngày hôm nay, liền nhắc Hoắc Xuyên Hiền đi lấy trong tủ cạnh cửa.
“Quả thật là cửa hàng cung ứng ở nơi này rất khó mua, có khi cả tháng cũng không nhìn thấy có ai bán một lần, nếu có thì cũng bị nội bộ có quan hệ chia nhau hết rồi, khi nào em uống hết thì nói với anh, anh sẽ tìm cách lấy thêm cho em.” Hoắc Xuyên Hiền một tay cầm hộp sữa bột, một tay cầm chìa khóa nhà đi theo cô gái nhỏ ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây