Hứa Thông mặt đầy cảm khái: “Nghe nói trong đại viện ở thành phố Bắc Kinh có rất nhiều người tài giỏi, quả thật không sai.”
“Đó là đương nhiên rồi, được rồi, hai người ở đây trông đồ, tôi và Yến Tử sẽ cùng chị nhân viên kia đi ra phía sau nhà máy, đồ đạc cũng đã mua gần như là đủ rồi, sau khi mua vải và len về chúng ta sẽ đi bưu điện.”
“Đi đi, cẩn thận nhé.” Hoắc Xuyên Hiền cúi người nhận lấy đồ từ tay cô gái nhỏ của mình, nhìn thấy nụ cười vui vẻ trong đôi mắt của cô, anh khẽ mỉm cười.
Cô gái nhỏ của anh, quả thật rất phù hợp với cuộc sống như thế này, sau này vẫn nên thường xuyên đưa cô ấy ra ngoài mới được.
Hứa Thông cúi đầu nhìn đống đồ lớn, khẽ thở dài một cái, rồi vỗ nhẹ bả vai của Hoắc Xuyên Hiền một cái nói: “Người anh em, xem ra sau này phải mua xe đạp rồi, nếu không thì mỗi lần đi ra ngoài với hai cô gái này thật là quá bất tiện.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây