“Chị bảo em gái đi cùng chị về khu tập thể một chuyến cho nên phải nhờ em và anh trai giúp bà nội nấu cơm rồi. Đây là phần thưởng!” An Ôn Nhã lấy từ trong túi ra hai viên kẹo sữa Thỏ Trắng, nhét vào tay Hoắc Xuyên Lương sau đó xoa đầu cậu bé.
“Sao chị lại tùy tiện tặng đồ quý giá như vậy, phải tiết kiệm để dành ăn chứ. Đừng gặp ai cũng cho kẹo.” Hoắc Xuyên Lương ra vẻ người lớn dạy dỗ, nói rồi định trả lại kẹo.
Mặc dù cậu cũng rất thèm. Dù sao trước đây chưa từng được nếm thử. Nhưng bà nội đã nói, chị An là người nhà, một mình đến đây cũng không dễ dàng gì, người nhà đương nhiên phải lo lắng cho nhau, không thể để người chị xinh đẹp này lãng phí hết đồ đạc cho người khác được.
An Ôn Nhã buồn cười nhìn Hoắc Xuyên Lương ra dáng ông cụ non, nhẹ nhàng đẩy tay cậu bé ra: “Em là em trai của chị.
Chị cho em trai kẹo ăn thì có gì là sai. Yên tâm ăn đi, em ăn không nghèo chị đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây